Nếu được quay trở lại thời điểm phải lựa chọn ngành học, có lẽ tôi vẫn sẽ chọn Khách sạn – dù đã nhiều lần hoài nghi, mệt mỏi và muốn từ bỏ.
Tôi từng là một sinh viên mới vào nghề với rất nhiều kỳ vọng. Hình dung về một môi trường chuyên nghiệp, lịch thiệp, nơi mình sẽ được tiếp xúc với khách quốc tế, thực hành ngoại ngữ và khoác lên mình bộ đồng phục chỉnh tề giữa không gian sang trọng. Mọi thứ trong tưởng tượng đều rất lý tưởng – cho đến khi tôi thật sự bước vào guồng quay của ngành.
Thực tế không giống một bộ phim. Có những ca làm kéo dài đến khuya, có những tình huống phải xử lý áp lực trong tích tắc, có cả những lần bị khách hiểu lầm, quát mắng, dù mình không sai. Làm ngành Khách sạn không chỉ là “cười đẹp và nói hay” – mà là sự kiên nhẫn, linh hoạt và chuyên nghiệp trong mọi tình huống, kể cả khi bản thân đang mệt mỏi hay tổn thương.
Thế nhưng, chính những trải nghiệm ấy lại là nơi tôi trưởng thành rõ rệt nhất.
Tôi học được cách lắng nghe, cách giữ bình tĩnh trước áp lực, và cách đặt cảm xúc cá nhân sang một bên để xử lý mọi việc với tinh thần dịch vụ. Tôi nhận ra rằng mỗi lời cảm ơn chân thành từ khách, mỗi phản hồi tích cực, mỗi ánh mắt hài lòng khi họ rời đi… đều là phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực thầm lặng phía sau.
Làm ngành này, không phải ai cũng đủ kiên trì để đi xa. Nhưng nếu đủ yêu nghề, bạn sẽ thấy:
Đây là ngành tạo nên những con người tử tế, vững vàng và bản lĩnh hơn từng ngày.
Nên nếu được chọn lại, tôi vẫn sẽ chọn Khách sạn.
Không phải vì nó dễ dàng.
Mà vì nó xứng đáng.